山寺(得開字,章留后同游)(杜甫)拼音版、注音及讀音
山寺(得開字,章留后同游)拼音版、注音及讀音:
文學家:杜甫
shān sì dé kāi zì, zhāng liú hòu tóng yóu
山寺(得開字,章留后同游)
yě sì gēn shí bì,zhū kān biàn cuī wéi。qián fú bù fù biàn,bǎi shēn yī méi tái。野寺根石壁,諸龕遍崔嵬。前佛不復辨,百身一莓苔。
suī yǒu gǔ diàn cún,shì zūn yì chén āi。rú wén lóng xiàng qì,zú lìng xìn zhě āi。
雖有古殿存,世尊亦塵埃。如聞龍象泣,足令信者哀。
shǐ jūn qí zǐ mǎ,pěng yōng cóng xī lái。shù yǔ jìng qiān lǐ,lín jiāng jiǔ péi huí。
使君騎紫馬,捧擁從西來。樹羽靜千里,臨江久裴回。
shān sēng yī lán lǚ,gào sù dòng liáng cuī。gōng wèi gù bīn tú,duō jiē tán shī kāi。
山僧衣藍縷,告訴棟梁摧。公為顧賓徒,咄嗟檀施開。
wú zhī duō luó shù,què yǐ lián huá tái。zhū tiān bì huān xǐ,guǐ wù wú xián cāi。
吾知多羅樹,卻倚蓮華臺。諸天必歡喜,鬼物無嫌猜。
yǐ zī fǔ shì zú,shú yuē fēi zhōu cái。qióng zi shī jìng chù,gāo rén yōu huò tāi。
以茲撫士卒,孰曰非周才。窮子失凈處,高人憂禍胎。
suì yàn fēng pò ròu,huāng lín hán kě huí。sī liang rù dào kǔ,zì shěn tóng yīng hái。
歲晏風破肉,荒林寒可回。思量入道苦,自哂同嬰孩。