古意(李白)拼音版、注音及讀音
古意拼音版、注音及讀音:
文學家:李白
gǔ yì
古意
jūn wèi nǚ luó cǎo,qiè zuò tú sī huā。君為女蘿草,妾作菟絲花。
qīng tiáo bù zì yǐn,wèi zhú chūn fēng xié。
輕條不自引,為逐春風斜。
bǎi zhàng tuō yuǎn sōng,chán mián chéng yī jiā。
百丈托遠松,纏綿成一家。
shuí yán huì miàn yì,gè zài qīng shān yá。
誰言會面易,各在青山崖。
nǚ luó fā xīn xiāng,tú sī duàn rén cháng。
女蘿發馨香,菟絲斷人腸。
zhī zhī xiāng jiū jié,yè yè jìng piāo yáng。
枝枝相糾結,葉葉競飄揚。
shēng zǐ bù zhī gēn,yīn shuí gòng fēn fāng。
生子不知根,因誰共芬芳。
zhōng cháo shuāng fěi cuì,shàng sù zǐ yuān yāng。
中巢雙翡翠,上宿紫鴛鴦。
ruò shí èr cǎo xīn,hǎi cháo yì kě liàng。
若識二草心,海潮亦可量。