漢宮春·吟發(fā)蕭蕭()拼音版、注音及讀音
漢宮春·吟發(fā)蕭蕭拼音版、注音及讀音:
文學(xué)家:
hàn gōng chūn yín fā xiāo xiāo
漢宮春·吟發(fā)蕭蕭
yín fā xiāo xiāo。zhèng gǔ chá qiū rù,hé hàn yín tāo。hóng yún shén jiā yuàn luò,yī piàn shēng xiāo。jìn shí yán yǔ,wèn hé rénhái kěn xiāo yáo。zhī jǐ dùluò huā tí niǎo,xiāng gē yóu zài ér cáo。yóu wéi jiù shí míng yuè,zhào mǎn tíng kōng cuì,jiǎn jiǎn chūn shāo。xī shān xiào rén dǐ shì,liú làng gōng páo。jiāng hú jìn rì,shuō shén xiānduō zài yú qiáo。qiān gǔ yì,shuǐ shěn xiāng lǐ,gū fēng yīn luò chóng xiāo。吟發(fā)蕭蕭。正古槎秋入,河漢銀濤。紅云甚家院落,一片笙簫。晉時(shí)言語(yǔ),問(wèn)何人、還肯逍遙。知幾度、落花啼鳥(niǎo),鄉(xiāng)歌猶在兒曹。游帷舊時(shí)明月,照滿(mǎn)庭空翠,剪剪春梢。西山笑人底事,流浪宮袍。江湖近日,說(shuō)神仙、多在漁樵。千古意,水沈香里,孤楓陰落重霄。